Trong một khoảng khắc nào đó...một mình anh riêng bóng ,có khi nào anh chợt nhớ về em....Có khi nào trong lòng anh mang mang một nỗi buồn xa vắng...Thì anh ơi...em có còn là một kỷ niệm mang đầy niềm thuơng nhớ trong anh hay chỉ là một vết tích đau thuơng mà anh cần chối bỏ ...Để muôn đời phải mang trong lòng một nuối tiếc khôn nguôi... Em đi rồi...em đi rồi đường tình mang hai lối...Em đi rồi sao anh mãi ngóng trông ...Để rồi...
NỖI BUÔN THIÊN THU
Em đi rồi xin anh đừng tiếc nuối
Đừng u hoài đừng thầm gọi tên em
Đừng mang thêm nhung nhớ cho ruột mềm
Đừng cay đắng kêu em là "bội bạc"
Em đi rồi mà lòng em tan nát
Yêu thuơng rồi ai lại nỡ quên mau
Vết đau tình mãi mãi cứ khắc sâu
Quên sao được anh ơi càng thêm nhớ
Em đi rồi..thôi anh đừng nức nở
Để em đây tan nát cả buồng tim
Đắng cay nào em xin nhận riêng mang
Mình xa cách đời lỡ làng chua xót
Bài thơ xưa xin anh mang ra đốt
Để không còn lưu luyến mối tình sâu
Dù lòng anh vẫn như thuở ban đầu
Nhưng anh hỡi giữ chi cho thêm nhớ
Mai em đi khung trời xanh tan vỡ
Buồn trong em tim tím cả đường đi
Bàn tay gầy bôi xóa chút tình si
Ai ve vuốt niềm đau trong bễ khổ
Em đi rồi lời yêu anh dành dỗ
Cho em mang vào tận đáy huyệt sâu
Để dấu tích còn lại mối tình đầu
Sẽ mãi mãi theo em vào lối mộng
Lida