.....buồn, thầm lặng .......
Hình như hôm nay trời không có gió.... Xung quanh thật hoang vắng ;lạnh lùng....Có lẽ cây cối cùng đã im lìm trong nỗi buồn tĩnh mịch ....Không xao động ....Im vắng ....một sư. im vắng thật đáng sợ .Em tự hỏi ...Em là ai ...Còn sống hay đả chết ?.....Còn sống ư ??? Sao lại im lìm !!!! Mà đã chết sao còn mơ ước .Niềm mơ ước của em thật nhỏ nhoi ....Có bao giờ anh nghĩ rằng em chỉ mơ ước khi mình chết đi được người ta trồng lên nấm mộ mình những cây hoa tim tím ...Màu tím u buồn nhưng em rất thích.....
Màu tím đó muôn đời không phai nhạt
Tận hôm nay và cho đến ngày mai
Ấp ủ hồn em luôn cả hình hài
Bởi màu tím là màu em thích nhất
Em không biết ước mơ đó có thành hay không ....Ao ước đễ rồi chỉ là ao ước....
Đừng trách ...đừng trách sao em lại có ý nghĩ dại khờ..Bởi vì em còn gì mơ ước ngoài cái ước mơ đó hả anh .?.....
Hãy nhỏ cho em những giọt lệ ...nếu mai này khi em không còn trên cõi đời .Và khi một tình cờ nào đó mà anh lạc bước dừng chân trước mộ em ....nghe ....anh!!!
CHUYỆN NGÀY MAI
Mai xa nhau đừng trách hờn anh nhé
Giọt lệ buồn xin gởi trả cho em
Hãy giữ cho anh những ngày tháng êm đềm
Lời nhung nhớ trao ai còn vương vấn
Mai xa nhau xin anh đừng lận đận
Kỷ niệm buồn xin trút bỏ sau lưng
Chớ bận lòng cho hai tiếng tình chung
Em không hận bởi đời đang thay áo
Phút chia xa xin anh đừng áo não
Chớ muộn phiền..em chả trách anh đâu
Hãy xem như duyên phận đã qua cầu
Em từ tạ xác thân về cát bụi
Sá gì đâu trong cuộc đời ngắn ngủi
Để vui buồn giữ thui thủi trong tim
Hãy quên em cho hồn mãi dịu êm
Đừng luyến nhớ cho đêm dài trở giấc
Mai xa nhau bóng em dần dần khuất
Còn gì đâu nuối tiếc để sầu đau
Thời gian là liều thuốc lãng quên mau
Anh sẽ sống trong niềm tin yêu mới
Lida