NỖI LÒNG ÁO TRẮNG
Lá sầu rơi chiều vàng thu áo trắng
Nét môi hồng e ấp dáng bâng khuâng
Anh ngẫn ngơ từng bước nhẹ ngập ngừng
Lần đưa đón buổi đầu tiên đi học
Trời đổ mưa ướt vai em chợt khóc
Áo trắng màu phủ nhẹ hạt mưa rơi
Anh xuýt xoa lòng thương cảm bồi hồi
Em e thẹn cúi dầu chân vội bước
Anh bảo em ước ao làm giọt nước
Khẽ mơn man trên gò má xinh xinh
Để trao em tất cả mối chân tình
Cho thắm mãi nét hồng trên trên môi hé
Rồi dịu dàng anh lau đôi dòng lệ
vỗ về em bằng lời nói thuơng yêu
Cho em đây mang mơ ước thật nhiều
Lòng cảm nhận một tình yêu tha thiết
Rồi tháng ngày những tình thơ da diết
Mực tím màu nhung nhớ gởi trao nhau
Nhật ký từng trang ghi đậm mối tình đầu
Hàng phượng vĩ chờ nhau ngày tháng đợi
Nhưng hôm nay tình ta xa vời vợi
Lưu bút còn nhưng xa vắng người thương
Mỗi chiều tan ai đưa đón chung đường
Hàng ghế lạnh công viên còn ai đứng
Lida