DÒNG DƯ LỆ
Dòng đời đó trong em toàn dư lệ
Ánh mắt buồn da diết mãi không thôi
Đắng và cay ,chua xót mãi không rời
Trong cuộc sống phải chăng toàn nước mắt
Trong lòng em niềm đau luôn quặn thắt
Vì tim vui đã héo hắt mất rồi
Thế gian này chỉ còn lại đơn côi
Thì mơ ước còn chi mà mang lấy
Dòng dư lệ làm tim em sưng tấy
Ôi niềm đau biết mấy thuở nào nguôi
Những đêm mơ gói gắm ở trong đời
Theo mưa gió cuốn trôi về dĩ vãng
Còn nơi đây những giọt buồn năm tháng
Cứ chất chồng theo năm tháng già nua
Còn tìm đâu tuổi mộng ...với vui đùa
Em là thế ...đời buồn luôn chôn kín
Nước mắt em với từng cơn đau lịm
Buốt xé lòng nhưng chẳng dám thở than
Mặc gối đơn ôm giòng lệ ngập tràn
Đời nhân thế ...làm sao mà oán trách
Em là thế ...muôn đời mang khoảng cách
Với niềm yui ..hạnh phúc ở nơi đâu
Thế gian ư ...ai chẳng biết muôn mầu
Em chuốt khổ ...thì thôi đành nhận lấy
Trái tim em từ đây đành sưng tấy
Bởi chuyện lòng ấp ủ chẳng trao ai
Mang vào đêm là bao tiếng thở dài
Khi yên giấc ngàn thu là thoát khỗ ...
Lida