NỖI NHỚ KHÔNG NGUÔI
Anh !!!
Có khi mô trong lòng anh vẫn còn nghĩ..Em !!!Cô học trò nhỏ bé có đôi mắt mơ buồn , một nỗi lòng thầm lặng ...và có khi mô anh nghĩ rằng ngày xưa, hôm nay và mãi mãi đến ngàn sau về một cô bé đã mang cho anh những giây phút nhớ nhung ,những nụ cười e ấp và đôi má thường ửng hồng khi bắt gặp cái nhìn của anh...Những kỷ niệm ấy muôn đời và mãi mãi vẫn in sâu vào tâm hồn em..."Cô học trò nhỏ ..ngây thơ hiền dịu" mà anh thường gọi đùa mỗi lần tan học đón đưa nhau...
Có một lần nghe anh giảng về định luật hai đường thẳng song song ,em chợt nghĩ về anh ,về em..Và phải chăng con đường ta đi cũng là hai đường thẳng song song để suốt cả cuộc đời mình không hề gặp nhau để có một tụ điểm phải không anh?
Nỗi vui hay nỗi buồn đều cũng qua đi...Nhưng tình cảm chúng mình có bao giờ phai nhạt không hở anh?.Và em...có lẽ vẫn là..
Trang vở cũ còn lem từng nét bút
Mực mồng tơi chăm chút thuở vào mơ
Ta quen nhau trong giây phút tình cờ
Em trò nhỏ hững hờ che môi thắm
Giờ toán học anh tảng lờ trộm ngắm
Em cúi đầu cắn bút vẽ vu vơ
Ánh mắt anh theo đó cũng giã vờ
Tình lay động ngập ngừng..rồi trốn chạy
Bài toán khó...mắt em nhìn lay láy
Cái bảng đen chỉ thấy một đường ngang
Cớ làm sao anh bảo đó hai hàng
Song song mãi nên tình ta xa vắng
Bài toán khó từng đêm em thức trắng
Biết làm sao anh khỏi mắng ngày mai
Ừ thì mai..em lệ đổ thật dài
Cứ tức tưởi...biết đâu anh dành dỗ
Em sợ lắm con dzê rô tổ bố
Anh dọa em...cho bỏ tội lười đi
Kệ...cho em nước mắt cứ tràn mi
Cho điểm xấu ngày mai em trốn học
Ghét anh ghê..làm người ta trằn trọc
Cứ lo thầm ...sợ mai học không vô
Ừ thì mai...em sẽ...sẽ hững hờ
Cho bỏ ghét ..tại anh em phải khóc
Trang vở cũ hôm nay em tìm đọc
Còn lấm lem nước mắt thuở hờn anh
Thì làm sao mà quên được cho đành
Nên nhớ mãi trọn đời trong tâm trí
Lida (trích trong tập thơ "TÌNH NHỚ " )